Hiệp sĩ 24 năm cơm đường cháo chợ, sống một mình để tự do bắt kẻ á.c
Suốt 27 năm gắn bó với công việc “ăn cơm nhà, vác tù và hàng tổng”, “Hiệp sĩ đường phố” Sài Gòn p.há nghìn vụ c.ướp, v.ết th.ương đầy mình.
Từ bé đã ước mơ trở thành một chiến sĩ công an
Xuất thân là thợ sửa chữa đồ điện tại quận Tân Phú, TP.HCM, anh Nguyễn Văn Minh Tiến (SN 1974, quê Long An) đã tự nguyện tham gia tr.uy q.uét, s.ăn b.ắt t.ội ph.ạm được 27 năm. Hiện anh là trưởng nhóm “Hiệp sĩ đường phố” có gần 20 thành viên, người dân gọi anh với cái tên thân mật là “Lục Vân Tiên”.
Anh Tiến tâm sự, từ bé đã học võ và ấp ủ ước mơ trở thành một chiến sĩ công an. Năm 1992, anh đã thực hiện được mong muốn của mình, trúng tuyển nghĩa vụ công an biên phòng ở Cảng Sài Gòn. Thế nhưng, theo huấn luyện được 3 năm thì anh đổ bệnh nặng, đành gác lại tất cả.
“Bác sĩ bảo tôi bị bệnh th.ận p.hù, ph.ổi có nước. Đợt đó bác sĩ cho trả về nhà nằm… May mắn, mẹ tôi chạy chữa khắp nơi thì hết bệnh. Trải qua những lần thập t.ử nhất sinh, tôi làm đủ nghề để sống, từ xe ôm, sửa chữa đồ điện, thợ hồ... Gặp lại những người bạn, chứng kiến tội phạm c.ướp gi.ật hoành hành, má.u nghề trong người lại nổi lên, tôi đã nghĩ về việc lập một CLB phòng chống t.ội ph.ạm. Đó là Hiệp sĩ đường phố bây giờ“.
Ban đầu, nhóm chỉ có vài thành viên rồi tăng dần lên, kinh phí hoạt động cũng hoàn toàn do anh em lao động phổ thông cũng nhau hùn lại. Khi bắt được 5-10 vụ cướp thì t.ội p.hạm tìm về tận nhà tr.ả t.hù. Sau đó, anh Tiến gọi phía công an và nhận được sự hỗ trợ nhiệt tình. Như có thêm động lực, anh càng hăng say với công việc ý nghĩa này hơn.
Còn sức còn làm, không muốn dừng!
Từ năm 1997 đến nay, anh đã p.há gần 1.000 vụ c.ướp lớn nhỏ. Gia tài của anh Minh Tiến và nhóm là hàng trăm bằng khen từ địa phương tới trung ương. Năm 2005, anh là một trong các đại biểu của TP. HCM tham dự đại hội thi đua yêu nước tại Hà Nội. Anh cũng vinh dự được nhận huy chương Hồ Chí Minh do cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt trao tặng…
Để có được những thành tích đáng ngưỡng mộ này anh đã phải hy sinh khá nhiều, đổ cả m.áu và nước mắt. Sau các cuộc đụng độ với những tên tội phạm, trên người anh Tiến giờ chằng chịt vết thương. Anh cho biết, không có tay, chân nào gãy dưới 3 lần. Xư.ơng vai thì g.ãy 2 lần. Nặng nhất là v.ết th.ương ở đầu.
“Cuối năm 2014, khi đang ăn cơm cùng đồng đội ở khu vực Bàu Cát (phường 14, quận Tân Bình) thì tôi nghe tiếng người phụ nữ hô thất thanh “c.ướp! c.ướp!”. Khi chạy ra kiểm tra thì phát hiện hai tên c.ướp chạy xe Exciter ôm tài sản phóng b.ạt m.ạng.
Theo phản xạ, tôi phóng xe tr.uy đ.uổi. Khi gần đến thì chúng dùng s.úng điện khiến tôi loạng choạng tay lái, xảy ra tai n.ạn. Hậu quả tôi bị gãy 2 xư.ơng gò má, n.ứt h.ộp s.ọ, g.ãy 4 chiếc răng. Suốt 10 ngày nằm bất tỉnh nhân sự tại bệnh viện chợ Rẫy, sau đó chuyển sang bệnh viện Răng Hàm Mặt, tôi mới tỉnh lại”, anh Tiến kể lại.
Không những vậy, đối diện với những tên c.ướp ng.hiện n.gập bị nhiễm HIV, “hiệp sĩ” Tiến đã 4 lần bị p.hơi nh.iễm phải vào bệnh viện điều trị. Thế nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy s.ợ h.ãi. Anh chấp nhận và còn tính trước đến việc bản thân có thể hy sinh tính mạng cho công việc này. “Tôi đã chụp ảnh thờ từ cách đây 24 năm. Chụp tại Bộ Công an phía Nam. Chuyện sống ch.ết đối với tôi là chuyện thường tình“.
Gắn bó với công việc đặc biệt này đã 27 năm, anh Tiến chỉ cần nhìn ánh mắt, tâm lý khả nghi của đối tượng là sẽ bám theo. Với anh, để trở thành một “hiệp sĩ” săn b.ắt cư.ớp yêu cầu phải có nghiệp vụ, kinh nghiệm, sự nhanh nhẹn, bình tĩnh, sức khỏe tốt và một cái đầu lạnh. Chỉ khi đủ những yếu tố đó, “hiệp sĩ” mới có thể xử lý được các tình huống trã đũa bằng d.ao, s.úng của k.ẻ ph.ạm p.háp.
Công việc “bao đồng”, n.guy h.iểm là thế nhưng chưa bao giờ anh chàng “Lục Vân Tiên” có suy nghĩ từ bỏ. Anh Tiến chia sẻ: “Đam mê b.ắt c.ướp đã ngấm vào m.áu. Nhiều lúc bạn bè khuyên lớn tuổi hơn 50 rồi nghỉ đi nhưng tôi nói ông trời cho còn sức thì còn làm, không dừng được”.
Mang lại cuộc sống bình yên cho người dân nhưng hạnh phúc riêng lại không trọn vẹn
Một lần khi đi bắ.t cư.ớp, anh Tiến tình cờ gặp được người bạn đời của cuộc đời mình. Anh chị có với nhau một người con trai nay đã 25 tuổi. Ban đầu, vợ chồng anh Tiến thuê trọ ở quận Tân Phú. Sau này, nhà nước hỗ trợ cho anh chị mua trả góp căn chung cư ở Phường Tân Hưng Thuận, quận 12.
Anh Tiến hạnh phúc khi có người vợ đồng hành, dù chung sống suốt hơn 20 năm nhưng vợ chồng anh chưa có điều kiện làm đám cưới, chỉ ra phường làm hôn thú. Tuy nhiên, cách đây 3 năm họ quyết định dừng lại cuộc hôn nhân.
“Ngày xưa khi mới cưới thì vợ gặp gi.ang h.ồ h.ăm d.ọa đủ thứ. Có lần tôi phải đưa vợ con sang bên ngoại lánh n.ạn. Sau cô ấy sống với tôi nhưng thấy tôi ngày càng lớn tuổi mà không có làm ăn, suốt ngày lo đi b.ắt c.ướp không. Gia đình, bạn bè cũng tác động nhiều nên cả hai chấm dứt”.
Người đàn ông đã bước vào độ tuổi ngũ tuần, tính nhẩm đã 25 năm ăn “cơm hàng cháo chợ”. Khi có người phụ nữ bên cạnh chăm sóc anh Tiến còn có những bữa cơm gia đình trọn vẹn. Nhưng kể từ khi đường ai nấy đi, anh sống lủi thủi một mình, trên đường đi tuần, gặp đâu ăn đó cho tiện.
Làm “hiệp sĩ đường phố”, bất chấp ng.uy h.iểm của bản thân, anh Tiến cũng nhận nhiều ý kiến trái chiều. Ban đầu trằn trọc suy nghĩ nhưng về sau anh quan niệm: Người giàu họ có tiền để làm từ thiện. Mình không có tiền thì mình bỏ công ra giúp ích cho xã hội.
Đi đến đâu anh đều khuyên nhủ anh em, bạn bè và những người xung quanh làm công việc chân chính, không vi phạm pháp luật.